Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

Du lịch chia sẻ vẫn phải dò đường


Khách quốc tế đến Việt Nam


1.Không chỉ "tư lệnh” ngành du lịch thấy khó, mà nhiều chuyên gia lĩnh vực này cũng lo ngại cho rằng đích đặt ra rất khó thực hiện, vì đã qua hơn 7 tháng nhưng du lịch Việt Nam vẫn tồn tại nhiều bất cập. Năm 2012 được coi là không khó bằng năm nay, nhưng cũng chỉ đón được gần 6,85 triệu lượt khách quốc tế, 32,5 triệu lượt khách trong nước và tổng doanh thu cũng chỉ đạt 160.000 tỷ đồng.


Dù đạt được những thành tựu khả quan, thì các chuyên gia vẫn cho rằng, cái thiếu và yếu nhất của du lịch Việt Nam chính là tính chuyên nghiệp.


Điều đó tả rõ nhất ở khâu phối hợp giữa các tổ chức, cá nhân kinh dinh du lịch và hệ trọng đến du lịch: từ các doanh nghiệp lữ khách, khách sạn, nhà hàng, dụng cụ tải đến siêu thị, cửa hàng lưu niệm và các điểm du lịch. Chị Nguyễn Thị Tuyết Nhung, một nhân viên chỉ dẫn du lịch than vãn, không biết ăn nói với khách ra sao khi mà có những điểm du lịch được giới thiệu như là thiên đường nghỉ ngơi trong các ấn phẩm du lịch, sách hướng dẫn du lịch, trên trang web... Nhưng khi đưa khách đến thì không thấy... Thiên đàng ở đâu. "Ngay cả việc khách mới đặt chân xuống phi trường đã vấp phải không ít khó chịu”, chị Nhung nói. Kinh dinh chụp giật, chất lượng sản phẩm và dịch vụ không đúng như quảng cáo là những hạn chế rất lớn, gây phản cảm cho du khách- vẫn theo chị Nhung.


Thực thụ nhiều doanh nghiệp cũng đã chú ý đến làm thương hiệu, với việc dành ra 1-5% doanh thu cho việc xây dựng và quảng bá thương hiệu. Tuy nhiên, nói như ông Nguyễn Tấn Tuấn, Giám đốc Công ty lữ khách Phương Đông thì đâu phải một mình ngành du lịch xây dựng được thương hiệu cho mình; khi mà khách không tìm thấy "môi trường du lịch” hiểu theo nghĩa rộng. "Kể cả có cảnh sát du lịch đi chăng nữa thì chắc gì đã dẹp được nạn đeo bám, cò du lịch và việc móc ngoặc ăn chặn của khách”, ông Tuấn nhận xét.


2.Đi cùng với việc thiếu chuyên nghiệp thì một "vấn nạn” nữa cũng rất đáng chú ý, đó là sự thiếu bản sắc của du lịch Việt. Theo ông Phạm Trung Lương, (Viện nghiên cứu và Phát triển du lịch) xây dựng và quảng bá thương hiệu nhằm xác lập hình ảnh du lịch của một nhà nước một cách rộng rãi đối với khách du lịch trên toàn cầu là một nhiệm vụ rất quan yếu trong công tác marketing điểm đến, để khẳng định vị thế cạnh tranh của quốc gia, với nhân cách là một điểm đến du lịch quốc tế trên thị trường quốc tế.


Tuy nhiên, bên cạnh chiều rộng thì vấn đề hết sức quan yếu là chiều sâu của du lịch, chỉ có thế mới tạo ra bản sắc. Câu hỏi: Bản sắc của du lịch Việt là gì? trên thực tại rất ít người đặt ra và nghĩ suy nghiêm chỉnh. Thương hiệu du lịch của một nhà nước không chỉ là những khẩu hiệu quảng cáo, logo, trang web... Mà rất quan yếu phải là các sự kiện đặc biệt, chiến lược bán và thực hành sản phẩm/dịch vụ du lịch. Những nguyên tố đó mới làm cho khách du lịch quyết định chọn lựa điểm đến và quyết định thời gian tạm trú cũng như có quay lại hay không. "Không chỉ là sự khuếch trương, để thành cônglắp đặt truyền hình avgthì điểm đến phải độc đáo và dị biệt. Nếu một nước, một khu vực hoặc một điểm du lịch hệ trọng khác có các sản phẩm rưa rứa rồi thì sức mạnh của thương hiệu mau chóng biến mất. Phải chú ý tới đối thủ cạnh tranh để tìm cho ra bản sắc riêng cho mình”, ông Nguyễn Tấn Tuấn lưu ý.


Trở lại vấn đề, bản sắc của du lịch Việt là gì? Nhiều chuyên gia khuyến cáo để làm cho khách du lịch trên toàn cầu có ấn tượng đặc biệt điểm đến Việt Nam, ngành du lịch cần xây dựng hình ảnh du lịch nhà nước dựa trên nền móng văn hóa và tiềm năng thiên nhiên đa dạng của Việt Nam.


3.Chiến lược phát triển đã có, nhưng vẫn phải dò đường. Cùng với những bất cập mang tính chủ quan, thì du lịch Việt Nam đã và đang phải chịu sức ép gay gắt từ bên ngoài. Cũng khó đổ lỗi du khách quốc tế đến ít, tiêu pha ít là do suy thoái kinh tế vì thực tại cho thấy một số nhà nước khác vẫn tiếp thu hút du khách.


Nhưng, điều đáng lo ngại hơn đó chính là sự hút của những quốc gia lân cận, khi mà du lịch của họ đã rất chính quy. Không chỉ quốc gia, doanh nghiệp làm du lịch, mà người dân tại những điểm tham quan, nghỉ dưỡng cũng hiểu rất rõ làm gì để kéo chân du khách. Thái Lan, Trung Quốc, Singapore, Campuchia... Ngay cả Myanmar cũng đã đích thực trở thành những đối thủ rất nặng cân trong so sánh tương quan với du lịch Việt.


Thành ra, vấn đề đặt ra là phải nhanh chóng bước qua thời đoạn dò đường, không thể cứ mãi phát triển theo kiểu vừa chạy vừa xếp hàng, mà phải là phát triển đột biến. Các DN du lịch trong nước phải thực bụng bắt tay kết liên để tạo ra công mạnh chung; song song chính quyền địa phương và người dân nơi có những điểm du lịch cần phải đổi thay nhận thức, cách làm, chẳng thể cứ "bóc ngắn cắn dài”, mà phải thay đổi tư duy từ "chặt chém” sang tư duy đầu tư chiều sâu.

NGỌC QUANG