Điều đặc biệt ở những bức ảnh của bà là hoàn toàn sử dụng ánh sáng tự nhiên, không chú trọng vào các nguyên tố kỹ thuật mà diễn tả chủ thể theo con mắt mỹ thuật
Một số nhiếp ảnh gia xoáy sâu vào yêu cầu kỹ thuật của các bức ảnh, và cho rằng ảnh của Cameron thiếu trầm trọng về mặt kỹ thuật, và họ cười nhạo khi các tác phẩm của bà được yêu thích, thậm chí giành giải cao. Những bức ảnh của bà vừa được thu thập lại và hiện đang được trưng bày tại một trong những bảo tồn lớn nhất thế giới, bảo tàng Nghệ thuật Metropolitan (Mỹ) từ giờ cho đến hết năm.
Của Cameron. Tạo hình nữ thần Athen. Khi đó Cameron đã 48 tuổi, là mẹ của sáu người con, rất sùng đạo và chăm chỉ đọc sách.
Bà là một trong những nghệ sĩ nhiếp ảnh chụp chân dung vĩ đại nhất. Đỗ vũ
Bằng con mắt của riêng mình, bà đã tạo ra những bức ảnh chân dung đầy huyễn hoặc với cái nhìn hoàn toàn khác biệt vào thời bấy giờ. Còn tờ Illustrated London News lại miêu tả các bức ảnh của bà là “một cách tiếp cận táo bạo với nghệ thuật, hay nói đúng hơn là thành công rõ rệt nhất khi ứng dụng các lề luật của mỹ thuật vào nhiếp ảnh”. Bà trở thành một trong những nhiếp ảnh gia được đánh giá cao dưới thời trị vì của nữ vương Victoria.
Chúng ta cần phải tán thưởng bà, vì những ráng không mỏi mệt, chứ không phải vì chất lượng của tuốt những bức ảnh”.
Điều này khiến nhân vật được bộc lộ một cách rất hiện đại và độc đáo. Thực tiễn, Cameron không hứng thú gì với một thiết lập một studio ảnh riêng như trào lưu lúc bấy giờ, và cũng không chụp chân dung theo “đơn đặt hàng”. Những bức ảnh của bà là sự hòa trộn giữa hội họa và nhiếp ảnh, nửa thực nửa ảo
Ngồi làm mẫu cho Cameron cũng không hề dễ dàng gì. Ellen Terry, nữ diễn viên kịch nức tiếng của Anh. Trong suốt một thập kỷ kể từ khi gắn bó với chiếc máy ảnh, Cameron hình như đã có nhiều hơn niềm vui. Thay vào đó, bà lên danh sách những người nhà, người quen, bạn bè của mình, phục trang cho họ theo kiểu sân khấu, và chụp họ trong tạo hình của các nhân vật cổ điển, các hình tượng văn hóa hay tôn giáo, theo tinh thần lột tả sự thông thái, ngây thơ, thánh thiện, ý thức mộ đạo hay ham mê của từng nhân vật.
Rất nhiều nhà xuất bản, triển lãm, kinh doanh ảnh bản quyền đã liên quan với bà để mua các bức ảnh. Chiếc vương miện quá rộng và quá nặng.
Tôi còn làm tiêu tùng bức ảnh đầu tiên khi loay hoay với ống kính và phim”
Đáng chú ý, bà cầm máy vào cuối thế kỷ 19 và hoàn toàn là một người chụp ảnh không chuyên.Nhưng tất tật những chuyện đó không thành vấn đề. Tuy nhiên, sự thực mà giới nhiếp ảnh thời đó ra sức phủ nhận, lại ngày một hiện rõ: Phong cách chụp của Julia Cameron đã phần nào làm đổi thay những nhà nhiếp ảnh bảo thủ, những người xoành xoạch đánh giá cao nhân tố kỹ thuật lên hàng đầu trong chụp ảnh.
Nhiều bức ảnh bà chụp theo chủ đề dàn dựng lại các bức tranh của các họa sĩ Italia thế kỷ 15. Malcolm Daniel, người dàn dựng triển lãm của bảo tàng cho biết: “Julia đã lột tả được vẻ đẹp tinh thần và tâm hồn bên trong mỗi nhân vật. Bà là người rất kỹ tính. Trong vòng 18 tháng bà đã bán khoảng 80 bức ảnh cho bảo tồn Victoria và Albert, có hai cuộc triển lãm, và bán ảnh cho một nhà xuất bản để in sách ảnh
Tôi không biết cách đặt buồng tối, không biết chỉnh tiêu cự. Bà đã có những nắm không mỏi mệt trong việc tạo ra các bức ảnh theo dụng ý của mình. Khi đó, dù rằng hơi lập dị, nhưng bà cũng là bạn của rất nhiều người nức tiếng trong giới trí thức và văn nghệ sĩ: họa sĩ G.
Chân dung Julia Jackson, cháu gái của bà Cameron. Một phần trong số 900 bức ảnh này giờ đang được trưng bày tại bảo tồn Nghệ thuật Metropolitan (Mỹ). Điểm chung đặc biệt trong quờ những bức ảnh này là Cameron không bao giờ tự chụp mình.
Rõ ràng Cameron sở hữu một khả năng đặc biệt khi thấm đẫm những bức ảnh của mình trong một tinh thần mạnh mẽ, dị biệt hoàn toàn với những bức chân dung mà các studio cùng thời với bà thường chụp
F. Tờ tập san Nhiếp ảnh đã bình luận về triển lãm ảnh của bà tại Scoland năm 1865 như sau: “Bà Cameron đã trưng bày những bức ảnh out nét chụp mô phỏng hàng loạt nhân vật nổi tiếng. Một người quen của Julia trong vai Tiên núi.
Bà viết lại: “Lần trước nhất cầm chiếc máy ảnh trong tay, tôi thấy hết sức phấn khích. Watts, các nhà thơ Robert Browning, Henry Taylor, Alfred Lord Tennyson, còn hàng xóm của bà ở Freshwater là nhà bác học lừng danh Charles Darwin và Ngài John Herschel, cùng sử gia và nhà triết học Thomas Carlyle. Nhiếp ảnh đột nhiên trở nên cây cầu nối giữa Julia với các nhà văn, nghệ sĩ, nhà khoa học, các họa sĩ, các nhà tư tưởng… ở mọi thời đại, được mô tả qua chính bạn bè, hàng xóm, người quen.
Nữ tác giả Julia Cameron
” Chân dung Ngài John Herschel. Lần đầu tiên kể từ khi nữ nhiếp ảnh gia tạ thế, các tác phẩm của bà mới được quy tụ lại với quy mô lớn như vậy ở một bảo tồn. Từng phút cứ trôi qua khôn cùng chậm chạp, đến mức tôi chịu không nổi…” mặc dù chụp ảnh một cách amateur và không nhằm mục đích thương mại, nhưng tuốt luốt những bức ảnh bà tạo ra đã khiến cho công chúng và giới chuyên môn hi vọng bà như một nữ nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.
Những bức ảnh đã khiến cho công chúng của hơn một thế kỷ sau vẫn phải trằm trồ tán thưởng. Tuy nhiên các tác phẩm của bà cũng luôn nhận được những quan điểm trái chiều. Những bức chân dung hiếm hoi của bà, phần nhiều là do người em rể Charles Sommer chụp.
Trong khoảng cỡ 10 năm cầm máy, nữ tác giả đã “sản xuất” khoảng 900 bức ảnh, như những tấm gương phản ánh ý thức của từng lớp thời kỳ Victoria. Bà viết trong cuốn hồi ký: “Tôi bắt đầu mà không có chút hiểu biết nào về nghệ thuật.
Một trong những người mẫu – hay “nạn nhân” của bà kể lại trong một bức ảnh: “Tôi từng tạo hình một nữ vương để bà chụp. Chiếc máy ảnh giống như một phần của tôi vậy, nó sống động, có giọng nói riêng của mình và đầy sức sáng tạo”.
Vivien và phù thủy Merlin, nhân vật trong truyền thuyết cổ của Anh.