Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Ông Nguyễn Văn Khanh được VKS yêu cầu đặc biệt án treo

3 bị cáo Nguyễn Văn Khanh, Phạm Xuân Hoa và Lê Văn Liêm tại tòa.

Theo đó, đại diện VKS cho rằng, trong đơn kháng cáo, bị cáo Nguyễn Văn Khanh – nguyên PCT UBND huyện Tiên Lãng xin đổi thay tội danh “Hủy hoại tài sản”, còn tại tòa, bị cáo đã nhận tội và xin giảm án, xin được đổi thay biện pháp ngăn chặn, cho hướng án treo. Hai bị hại, Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý xin được hủy án để điều tra lại.

VKS nhận định, bị cáo Khanh đã chỉ đạo, trực tiếp nhiều lần tu tạo và ra thông báo T225 trái với kế hoạch cưỡng chế 104 của UBND huyện Tiên Lãng thực hành thu hồi đất và tài sản trên đất giao UBND xã Vinh Quang quản lý. Từ thông tin của bị cáo Khanh đã tạo điều kiện cho bị cáo Phạm Xuân Hoa – Nguyên trưởng phòng TNMT huyện ra các thông báo số 01, 02 cắt cử các thành viên chuẩn bị công cụ, lực lượng để tháo nhà của gia đình ông Vươn.

Tại hiện trường, ngày 5.1, bị cáo Nguyễn Văn Khanh đã trực tiếp chỉ đạo lực lượng cưỡng chế phá nhà ông Vươn, ông Quý. Ngày 6.1, dù bị cáo Khanh không có mặt tại hiện trường nhưng đã trực tiếp gọi máy xúc, chỉ đạo bị hại Quý.

Kết quả của việc phá nhà đã làm thiệt hại tài sản của gia đình anh em ông Vươn tổng số tiền hơn 295 triệu đồng. Hành vi của Nguyễn Văn Khanh đã cấu thành tội “Hủy hoại tài sản”. Còn các bị cáo Hoa, Hoan, Lê Văn Liêm biết bị cáo Khanh chỉ đạo không đúng chủ trương của huyện nhưng vẫn chỉ đạo và thực hiện việc phá dỡ nhà anh em ông Vươn, nên tòng phạm tội “Hủy hoại”. Án sơ thẩm xử phạt các bị cáo về hành vi đó là có cứ.

Tuy nhiên, xét kháng cáo cả về việc bồi hoàn, 2 bị cáo Hoa, Liêm chịu trách nhiệm về việc các căn nhà bị phá. Bị cáo Hoan không thuộc ban chỉ đạo, nhưng có hành vi giúp sức cho việc phá nhà ông Quý (trị giá 190 triệu đồng) nên phải liên đái việc bồi thường số tiền này.

Tòa sơ thẩm đã tuyên án hai bị cáo Hoa – Liêm 24 tháng tù treo và ông Hoan 15 tháng tù treo là đã diễn tả sự khoan hồng của pháp luật, không có cứ giảm án.

Sau khi xảy ra việc phá nhà, cơ quan điều tra đã khám nghiệm hiện trường, kết hợp với lời khai của bị hại, nên biên bản định giá là có cứ, chính xác, khách quan. Do đó, án sơ thẩm đề nghị các bị cáo mức bồi thường cho bị hại là có căn cứ. Việc các bị hại yêu cầu tăng mức đền bù là không có căn cứ.

Hai bị cáo Thương – Báu yêu cầu hủy án sơ thẩm, bổ sung một số tội: Các bị cáo không vụ lợi, không cướp đoạt; Các bị cáo đã bị truy tố tội “Hủy hoại”, nên không có căn cứ, vì ngoài bị cáo Khanh, các thành viên khác không được trao đổi việc thông báo đó, họ chỉ thực hành chỉ đạo của các bị cáo, nên HĐXX không đề cập trách nhiệm hình sự của những người này. VKS khẳng định các kết luận định giá là khách quan, có cứ, các bị hại yêu cầu đánh giá lại là không có căn cứ.

Đối với bị cáo Nguyễn Văn Khanh, nguyên trưởng ban chỉ đạo cưỡng chế, VKS nhận định có vai trò bổn phận chính trong vụ án. Tuy nhiên, xét thấy gia đình bị cáo có công với đất nước, bản thân bị cáo cũng có nhiều công lao. Tại tòa đã hối và nhận tội, nên xét thấy không cần thiết phải cách ly với xã hội vẫn bảo đảm được việc răn đe.

Với những nhận định trên, VKS đề nghị không hài lòng kháng cáo của 3 bị cáo Phạm Xuân Hoa, Lê liêm khiết và Phạm Đăng Hoan; ưng kháng cáo của bị cáo Nguyễn Văn Khanh, xử phạt 30 tháng tù treo.

Các bị cáo nói lời sau cùng

Sau phần tranh tụng, các bị cáo là cựu quan chức huyện Tiên Lãng được nói lời sau rốt. Bị cáo Nguyễn Văn Khanh cho rằng vì địa bàn cưỡng chế rộng nên đã không bao quát hết được, dẫn đến anh em phá nhà ông Vươn. Sau khi sự việc xảy ra, bị cáo đã bị xử lý về mặt Đảng. Do vậy, yêu cầu HĐXX xem xét các tình tiết giảm nhẹ về thân nhân, ý kiến của bị hại... Để xem xét giảm nhẹ hình phạt, cho bị cáo được cải tạo ngoài xã hội.

Bị cáo Phạm Xuân Hoa cho rằng, với vai trò là cán bộ công chức, phải thực hành nhiệm vụ cấp trên giao. Trong quá trình thực hiện, bị cáo có sơ sểnh, đã bị kỉ luật về Đảng, xin được giảm nhẹ hình phạt.

Bị cáo Lê liêm khiết rất ân hận về việc đã làm, thấy hối, chua xót khi sự nghiệp bị xóa hết. Bị cáo xin được giảm nhẹ hình phạt và miễn thời gian chấp hành quyết phạt bổ sung để bị cáo có dịp phấn đấu.

Bị cáo Phạm Đăng Hoan cho rằng, là lãnh đạo địa phương nên phải phục tòng cấp trên. Khi sự việc xảy ra, rất hối và đã bị xử lý về Đảng, xin được giảm nhẹ hình phạt.